Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2009

Goodbye

Thật khó để nói Tạm biệt.. dẫu mình và bạn cũng chỉ là những người bạn, mà sao khó nói thế. Mình cũng chẳng phải là kẻ ủy mị, cũng chai cứng dần rồi, không còn xúc động trước cảnh chia tay. Đối với mình, chỉ có trong phim ảnh, họ mới xúc động, bịn rịn bồi hồi khi chia tay.

Cũng may trí nhớ mình cũng không đến nỗi nào, những thứ thiết yếu cần nhớ, mình cũng ráng vun vén đủ. Hơn mười năm trước, bạn ra đi, như nửa đùa nửa thật. Thật vì nó vốn thế, còn đùa, mình không nghĩ người sắp đi lại có tâm trạng đi học như thế. Không biết ngày đó ở phi trường có mưa không nhỉ, mà có mưa, chắc gì nó đã làm nên cảnh chia ly.

Cuộc đời như một dòng sông cứ mải miết trôi, rồi rẽ nhánh. Dòng đời của mình và của bạn đã gặp nhau và cùng chung một hướng, 3 năm, cũng ngắn ngủi thôi, rồi lại rẽ ngang.

Không biết ta có phải là những người bạn thân không nhỉ? chắc là không. Ta có cái gì đó chăng ? cũng chẳng quan trọng nữa. Đối với bạn, mình cũng chỉ là một người bạn cuối cấp, như bao người bạn cuối cấp khác mà thôi.

Thôi thì tạm biệt bạn vậy, mười năm sau nữa, chắc gì sẽ có những dịp như thế. Dòng đời trôi nhanh lắm, có khi, mình lại mệt mỏi chồn chân ở một góc nhỏ nào đó. Nhưng bạn đã là một phần của kỷ niệm thời học sinh của mình, và sẽ mãi là như thế.

Tạm biệt nhé.

0 Comments: